Đêm thấy sao rơi
Có một thời đêm ngồi ngắm sao trời
Con đê rộng, gió sông Hồng thổi lộng
Màn trời êm, nghìn vì sao mơ mộngCó một trùm sao lỡ trượt chân rơi
Có một thời trai bôn ba khắp nơi
Mang hoài bão phủ tràn lên khát vọng
Đưa nước tưới những luống cày hào phóng
Sống làm người có ích cho quê hương
Có tình yêu giờ vẫn cháy, vẫn thương
Qua sóng gió chẳng hề tan, lạnh, nguội
Cái thủa ban đầu, lời yêu nói vộiRồi mãi ra đi cho đến tận bây giờ
Có một nỗi đau rất dại, rất khờ
Đã ngần ấy năm chẳng hề bớt dịu
Để khi gặp vẫn nói lời ngượng nghịu
Rằng lời yêu thương có tự khi nào?
Thế hệ chúng ta rất đỗi tự hào
Chẳng nói lời yêu mà tim vẫn cháy
Chẳng hẹn gặp nhau mà lòng vẫn đợi
Chẳng hứa gì mà vẫn mãi trung thành.
Chỉ man mát buồn nhìn sao trượt chân rơi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét